Nếu Ruben Amorim, người sẽ bắt đầu cuộc phiêu lưu đầy bất trắc của mình từ ngày 11/11 tới, không muốn đi vào vết xe đổ của Ten Hag, của Solskjaer, của Mourinho và nhiều HLV khác từng thất bại trong nỗ lực thay thế Sir Alex Ferguson, việc đầu tiên mà ông phải làm là xác định và loại bỏ những miếng gỗ mục khỏi con tàu.
Đó có thể là những cầu thủ không đủ năng lực về chuyên môn. Những người đã qua thời kỳ đỉnh cao và không thể đáp ứng được đòi hỏi mới về mặt lối chơi. Hay đơn giản là những kẻ chưa bao giờ thể hiện được mong muốn sống chết vì đội bóng.
Dưới đây là gợi ý của chúng tôi về 8 cầu thủ như thế, cái tên thứ tám có thể sẽ khiến cho các bạn phải bất ngờ.
Không ai nghi ngờ phẩm chất, đẳng cấp và thái độ của Eriksen. Thực tế là ở giai đoạn đầu mùa giải này, trước khi dính chấn thương, cầu thủ người Đan Mạch vẫn là gương mặt đáng tin cậy nhất trong đội hình Quỷ đỏ.
Nhưng Eriksen nay đã 32 tuổi rồi. Và với việc mật độ chấn thương ngày càng có vẻ dày lên, anh khó có thể là một sự lựa chọn mang tính lâu dài. Thể lực của anh cũng không đủ đảm bảo để chơi trong hệ thống pressing tầm cao mà Amorim muốn triển khai ở Old Trafford.
Hợp đồng của Eriksen sẽ hết hạn vào cuối mùa này. Và nếu Amorim đủ tỉnh táo, ông nên để cựu sao Tottenham ra đi theo dạng tự do. Đừng vì một vài màn trình diễn của anh mà “tiếc của” rồi níu giữ.
Năm 2017, MU từng chi tới hơn 30 triệu bảng để mua Victor Lindelof từ Benfica. HLV của họ lúc đó là Jose Mourinho đánh giá rất cao cầu thủ người Thụy Điển, và tin rằng anh “sẽ là tương lai của United”. Nhưng 7 năm đã trôi qua, dù đã chơi 264 trận và đóng góp 11 bàn cho Quỷ đỏ, Lindelof thực tế chưa bao giờ tỏ ra xứng đáng với sự kỳ vọng ấy.
Chậm chạp, thiếu quyết đoán và thường xuyên mắc lỗi nhận định, Lindelof trở thành điểm yếu trong hệ thống phòng ngự của MU mỗi khi vào sân. Dần dà rồi các HLV cũng đều nhận ra điều đó. Hiện tại, anh chỉ là lựa chọn thứ năm ở vị trí trung vệ của MU, sau Lisandro Martinez, Matthijs de Ligt, Harry Maguire và cả lão tướng Jonny Evans.
Casemiro có vẻ đang “hồi sinh”. Anh vừa là cầu thủ xuất sắc nhất của MU trong trận đấu với Leicester ở Cúp Liên đoàn, đồng thời cũng có những màn trình diễn tốt trong đại chiến với Chelsea đêm Chủ Nhật vừa rồi. Đó là một Casemiro mà tất cả các CĐV của MU đều muốn thấy.
Tuy nhiên, một hai trận đấu tốt không che mờ được thực tế là phong độ của Casemiro trong 13 tháng vừa qua đã đi xuống thấy rõ. Anh chậm chạp, yếu đuối, thường xuyên thất bại trong tranh chấp tay đôi và có thể chuyền hỏng những đường chuyền đơn giản nhất. Chính trong trận đấu với Chelsea, anh cũng có những đường chuyền sai rất nguy hiểm, khiến MU phải khốn đốn.
Đừng hi vọng là Casemiro sẽ cải thiện được phong độ. Anh chuẩn bị kỷ niệm sinh nhật thứ 33, thể lực cũng như động lực đều đã chuẩn bị chạm đáy rồi.
Rashford năm nay đã 27 tuổi, và anh đã có mặt trong đội một MU được 9 mùa giải. Thế nhưng cầu thủ người Anh vẫn chơi với một phong độ chập chờn và những pha xử lý non nớt như ngày còn là một cậu nhóc mới được trải nghiệm bóng đá chuyên nghiệp.
Tệ hơn nữa là trong khi phong độ không thực sự thuyết phục – trừ mùa 2022/23 ghi được 30 bàn, trong các mùa còn lại, Rashford chỉ có thêm 4 lần vượt qua được mốc 10 bàn ở Premier League – Rashford còn thường xuyên có những biểu hiện hình thể rất đáng quan ngại. Anh tỏ ra hờ hững trong phần lớn thời gian trên sân, hiếm khi tỏ ra quyết tâm và cũng rất lười về hỗ trợ phòng ngự.
Cái mác “cầu thủ tự đào tạo” của Rashford khiến các HLV không dám động vào anh. Nhưng nếu Amorim muốn tồn tại, ông phải chấp nhận chơi canh bạc lớn với Rashford.
Hình ảnh Diogo Dalot quỳ xuống mặt cỏ sân London ôm đầu tiếc nuối sau khi đá bóng ra ngoài, trong tình huống trước mặt anh chỉ có khung thành trống sẽ còn ám ảnh Ten Hag và nhiều CĐV của Quỷ đỏ rất lâu nữa. Hậu vệ người Bồ Đào Nha, có thể nói là người đã một chân đá bay Ten Hag khỏi Old Trafford.
Vì hành động ấy của Dalot mà anh được nhiều CĐV của MU, những người không ưa Ten Hag, tôn vinh. Nhưng có một thực tế không thể phủ nhận là Dalot cũng xứng đáng bị đá khỏi Old Trafford chẳng kém gì Ten Hag. Là hậu vệ cánh hiếm hoi công không hay mà thủ cũng dở, Dalot không đủ trí thông minh để trở thành cầu thủ hàng đầu ở vị trí của mình dù sở hữu thể chất và kỹ thuật không tệ.
Amorim có thể sẽ muốn giữ những người đồng hương lại như một cách để củng cố quyền lực trong những ngày đầu. Nhưng ông sẽ sớm nhận ra đó là một sai lầm lớn.
Chấn thương khiến Mason Mount chỉ mới có vỏn vẹn 25 lần ra sân cho MU sau khi hoàn tất vụ chuyển nhượng gây sốc từ Chelsea hồi tháng 7/2023. Điều này khiến anh không thể nào hòa nhập được vào tập thể mới và thể hiện hết những phẩm chất của mình.
Nhưng nói Mount chưa có đủ thời gian thì cũng ưu ái cho anh ta quá. Thực tế là trong 25 lần được ra sân, Mount hiếm khi cho thấy mình xứng đáng với cái giá 60 triệu bảng. Lối chơi của MU trở nên mất cân bằng khi có Mount trên sân, và màn trình diễn cá nhân của anh cũng dưới mức chấp nhận được.
Có thể, một trong những nhiệm vụ hàng đầu của Amorim sẽ là khôi phục lại phong độ và sự tự tin cho Mount. Nhưng sớm thôi, ông sẽ nhận ra mình không có nhiều thời gian đến thế.
Học trò cưng của Ten Hag có lẽ sẽ là một trong những người đầu tiên phải rời Old Trafford. Sau khởi đầu tưng bừng trong màu áo MU – cầu thủ MU đầu tiên ghi bàn trong cả 3 trận đầu tiên ở Premier League – Antony càng đá càng tỏ ra vô hại tới đáng ngạc nhiên. Ngoài 3 bàn thắng nói trên, cầu thủ người Brazil chỉ có thêm 2 bàn, và 3 pha kiến tạo, trong 56 lần ra sân ở hạng đấu cao nhất nước Anh.
Chính Ten Hag rồi cũng phải nhận ra điều đó và đẩy Antony lên ghế dự bị để đặt niềm tin vào bộ đôi sao trẻ Alejandro Garnacho và Amad Diallo. Được biết, MU sẵn sàng lắng nghe mọi lời đề nghị dành cho cựu cầu thủ Ajax, và họ có thể bán ngay anh nếu nhận được 40 triệu bảng, bằng một nửa số tiền đã bỏ ra. Nhưng nghe chừng sẽ không dễ để họ tìm được một đội bóng sẵn sàng trả từng ấy tiền.
Khi ở trạng thái sung mãn nhất, Luke Shaw là một trong những hậu vệ trái hay nhất trên thế giới. Anh có khả năng đọc trận đấu tuyệt vời, phòng ngự mạnh mẽ, và cũng rất hiệu quả khi tham gia tấn công. Nhưng rất tiếc, Shaw hiếm khi ở trạng thái sung mãn nhất.
Trong 10 mùa giải gắn bó với Old Trafford, chỉ có hai mùa Shaw đá được từ 30 trận trở lên ở Premier League. Mùa trước anh chỉ đá có 12 trận, và mùa này thì vẫn chưa thi đấu một phút nào. Vòng lặp trở lại, chơi hay, tạo ra những kỳ vọng, rồi lại chấn thương, với Shaw dường như là vô tận.
Amorim không thể để mình và đội bóng trở thành con tin của một vòng lặp như thế. Ông cần phải có quyết định dứt khoát với hậu vệ trái người Anh. Đó sẽ là một quyết định rất khó khăn, và tàn nhẫn, nhưng cần thiết.