Trong ba HLV đã và đang dẫn dắt MU ở mùa giải này, một người đã bị Pereira đánh bại. Ở trận đầu tiên trên cương vị HLV trưởng của Wolves, vị HLV người Bồ Đào Nha đã khiến Ruud van Nistelrooy, người từng gây ấn tượng khi giúp MU bất bại trong cả 4 trận ông dẫn dắt dưới vai trò HLV tạm quyền cũng như giúp Leicester thắng tưng bừng ngay trận đầu tiên, phải chịu một thất bại nặng nề với tỉ số 0-3. Có người nói đấy chỉ là kết quả của “hiệu ứng thay tướng”, nhưng Ruben Amorim không nghĩ vậy.
- Nhận định Wolves vs MU, 00h30 ngày 27/12
“Ông ấy từng làm việc ở Bồ Đào Nha, từng giành 2 chức VĐQG, và rất thành công ở Porto,” vị HLV 39 tuổi nói trong cuộc trả lời phỏng vấn của trang chủ MU trước trận đấu. “Nên tôi biết ông ấy là một HLV giỏi, ông ấy sẽ có sự chuẩn bị cho trận đấu này, ông ấy biết rõ tình thế của chúng tôi. Tất nhiên là đội bóng của ông ấy cũng đang ở trong tình cảnh khó khăn, nhưng vì ông ấy từng làm việc ở các CLB lớn, nên sẽ hiểu rõ rằng với chúng tôi thì đây là một thời khắc rất, rất khó khăn.”
Việc Pereira bây giờ mới tới Anh làm việc khiến nhiều người ngạc nhiên. Sau khi dẫn dắt Porto tới hai chức vô địch Bồ Đào Nha liên tiếp vào các năm 2012 và 2013, ông nhận được rất nhiều lời đề nghị từ các CLB ở xứ sở sương mù. Thậm chí ông còn ở rất gần Everton sau khi đã có một cuộc gặp với lãnh đạo của “The Toffees”. Nhưng cuối cùng ông lại đổi ý. Thứ nhất vì ông quá nghiện việc, do vậy không thể chờ thêm cho tới ngày có thể chính thức ngồi vào chiếc ghế HLV ở Everton. Thứ hai vì ông thấy tiếng Anh của mình còn quá tệ. “Tôi không hiểu một nửa những gì mà họ nói trong cuộc họp,” Pereira thú nhận.
Thời điểm ấy, Everton cuối cùng đã chọn Roberto Martinez, trong khi Pereira bất ngờ chuyển tới… Saudi Arabia để dẫn dắt Al-Ahli. Sở dĩ nói rằng bất ngờ bởi Al-Ahli quá nhỏ bé so với tầm vóc của Pereira ở thời điểm ấy. Người được Jose Mourinho đánh giá là “còn hơn cả một trợ lý HLV”, cũng là người được cho là có nhiều ảnh hưởng trong mùa giải ăn ba lịch sử của Porto (2010/11) hơn cả HLV chính Andre Villas-Boas, thì không thể tầm thường được. Ít nhất thì ông cũng phải làm việc ở một đội bóng tầm trung trở lên ở một trong 5 giải đấu hàng đầu châu Âu.
Nhưng số phận lại đưa đẩy Pereira theo một hướng khác. Ông trở thành một kiểu HLV du mục, sẵn sàng làm việc ở bất kỳ đâu, không quan tâm đội bóng mà ông dẫn dắt ở quốc gia nào, châu lục nào, hay có phải là tên tuổi hàng đầu hay không. Ở Saudi Arabia ông còn dẫn dắt thêm Al-Shabab sau Al-Ahli, trước khi tới Hy Lạp (Olympiakos), Thổ Nhĩ Kỳ (Fenerbahce), Đức (1860 Munich), Trung Quốc (Shanghai SIPG) và cả Brazil (Corinthians và Flamengo). Trong thời gian này, ông vẫn nhận được một số lời mời từ Premier League, nhưng rõ ràng là “duyên chưa tới”.
Nhưng dù tận bây giờ, hơn 10 năm sau khi nhận được lời mời đầu tiên, Pereira mới dẫn dắt một đội bóng Premier League, ông chưa bao giờ thiếu sự chuẩn bị. Các kỹ năng, trong đó có cả kỹ năng ngoại ngữ (tiếng Anh) được ông mài giũa mỗi ngày.
Nhưng với Amorim, Pereira sẽ vẫn là một ẩn số. Không ai biết ông đang toan tính điều gì và Wolves của ông sẽ có cách nhập cuộc như thế nào. Thời mới vào nghề, Pereira được biết tới là một “tín đồ” của Johan Cruyff và Barca của “Thánh”. Bài luận bảo vệ tốt nghiệp khóa đào tạo HLV nâng cao của ông là về Barca của Cruyff. Ông cũng từng sang Munich để theo dõi những buổi tập của Pep Guardiola, thậm chí còn khẳng định đã đưa ra những lời khuyên cho vị HLV nổi tiếng người Tây Ban Nha về các vấn đề của Bayern sau trận thua Real Madrid ở Champions League.
Nhưng không phải đội bóng nào của Pereira cũng chơi và muốn chơi theo phong cách Barca. Thực tế thì sau nhiều năm lăn lộn, Pereira được biết tới là một HLV theo trường phái thực dụng, luôn sẵn sàng điều chỉnh phong cách dựa vào những gì đang có, cũng như tình hình thực tế ở từng thời điểm. Các đội bóng của Pereira có thể chơi với nhiều chiến thuật và đội hình khác nhau, không chỉ ở những thời điểm khác nhau của mùa giải, mà còn ở những thời điểm khác nhau của một trận đấu.
Tuy nhiên, sự linh hoạt này đôi khi cũng vượt quá giới hạn. Ông từng bị cầu thủ chỉ trích vì tập luyện một đằng mà thi đấu lại một nẻo. “Thời còn ở Corinthians chúng tôi có trận đã chơi với sơ đồ 5 hậu vệ dù trước đó chưa hề có một buổi tập nào với sơ đồ này,” cựu tuyển thủ Brazil, Giuliano kể lại. “Một hôm ông ấy nói ‘À, tôi thấy cái này không ổn rồi.’ Nhưng ngay trận đấu tiếp theo, chúng tôi lại đá với 5 hậu vệ. Những chuyện như thế khiến các cầu thủ khó chịu.”
Ngoài ra, Pereira còn nổi tiếng trực tính, đôi khi tới mức không kiểm soát nổi lời nói và hành vi của mình. Ông từng thừa nhận là mình giao tiếp kém, cả với cầu thủ cũng như trước truyền thông. Có lần ông từng bị chỉ trích, và rồi phải xin lỗi, vì khoe tài khoản ngân hàng khi bị hỏi có sợ bị sa thải hay không. Ông cũng thường xuyên mâu thuẫn với các cầu thủ bởi cách tiếp cận “hoặc là theo tao, hoặc là cút” của mình. Ngoài ra, chính Pereira cũng thú nhận ông không biết xử lý “bọn rich kid” như thế nào.
Đó cũng là lý do ở nhiều đội bóng, các cầu thủ đôi khi chẳng thèm giấu giếm sự vui mừng khi Pereira phải ra đi. Đó sẽ là kiểu kết cục mà Pereira phải cố gắng tránh ở Wolves, nếu không muốn trải nghiệm đầu tiên ở Premier League bị biến thành một kỷ niệm buồn.
Nhưng đó là chuyện của tương lai. Còn đêm nay, ông sẽ làm mọi cách để khiến người đàn em đồng hương của mình là Ruben Amorim phải khổ cái đã…