Messi đã có thể là con số 0 tròn trĩnh, thay vì GOAT?

59 lượt xem

Sự thừa nhận này là một quả táo bất hoà. Nhưng trước khi bạn bị nó dẫn dắt đi xa hơn vào ma trận của những định kiến và căm ghét (fan của Messi có thể chế giễu fan của Ronaldo chẳng hạn), tôi muốn bạn nghĩ về một tình huống khởi đầu cho tất cả: chứng thiếu hormone tăng trưởng của Lionel Messi.

Vĩ đại và số không

Chúng ta biết rằng CLB chủ quản của Messi quãng trước năm 2000 là Newell’s Old Boys  đã không sẵn sàng chi khoản tiền 900USD/ tháng (theo thời giá khi đó là rất tốn kém) để hỗ trợ Messi chữa chứng còi xương, thiếu hormone tăng trưởng. Barcelona đã nhảy vào cuộc, và phần còn lại đã trở thành lịch sử.

Nhưng hãy thử tưởng tượng xem nếu Messi sinh vào năm 1960 giống như tiền bối Diego Maradona, thì mọi chuyện sẽ diễn ra thế nào: 

Các nhà khoa học đã biết đến hormone tăng trưởng từ những năm 1920, nhưng chỉ bắt đầu sử dụng chúng để điều trị cho trẻ em chậm lớn do rối loạn tuyến yên vào năm 1963. Vào thời điểm ấy, hormone này khan hiếm đến mức người ta chỉ có thể chiết nó ra từ tuyến yên của… xác chết.

Trong hai thập niên 1960 và 1970, việc điều trị bằng loại hormone này là một canh bạc: nguồn hormone từ các xác chết đã từng làm 26 bệnh nhân chết vì chứng Creutzfeldt-Jakob, một loại bệnh tương tự bệnh bò điên, gây tử vong chỉ sau một năm mắc triệu chứng.

Nếu cùng lứa với Maradona, Messi có thể không có cơ hội chơi bóng đỉnh cao, thậm chí tệ hơn, vĩnh viễn là con số 0 trong cuộc đời này. Trên sân khấu trao giải GOAT của Marca sẽ là một nhân vật khác, nếu y học không tiến bộ đủ để cứu vãn một bàn thua trông thấy của bóng đá thế giới.

Việc Messi vượt qua chặng đường đầu đời đầy khó khăn này có vai trò lớn của người cha: ông Jorge Messi. Ông chính là người đã đưa anh từ Argentina đến thành phố Barcelona xa lạ, đã chờ đợi, và thay mặt anh đàm phán, thậm chí gây sức ép, để Leo được nhận chữa trị, và ký hợp đồng. 

Đấy là thời điểm mà ngoài vấn đề về sức khoẻ, Messi còn hơi có vấn đề về tâm lý. Trong phòng thay đồ ở La Masia, các đồng đội đặt cho cậu biệt danh là “el mudo”, nghĩa là “thằng câm”. Nếu không có người cha dẫn dắt, chặng đường của Leo có thể rẽ theo một lối rất khác.

Cristiano Ronaldo không có một người cha như thế. Cha của “Rô điệu” bị nghiện rượu, hay đánh đập mẹ anh, và mất sớm vì bệnh tật. Ronaldo không có một ai thực sự vẽ đường chỉ lối trong cuộc đời. Nhưng số phận giờ đây đặt họ vào hai vị trí số một và số hai trên bảng phong thần những cầu thủ vĩ đại nhất mọi thời.

Tranh cãi vô nghĩa

Hiểu được sự bất trắc của số phận chính là tiền đề để bạn nhìn nhận bình tĩnh mỗi khi có ai đó được thừa nhận là GOAT. Các cuộc bình chọn vẫn diễn ra trong cả trăm năm qua, và lúc nào cũng gây ra tranh cãi, có lẽ vì chúng ta chưa một lần nghĩ đến việc đặt tất cả so sánh vào một bối cảnh phù hợp.

Leo có thể đã không có cơ hội chơi bóng, nếu sinh ra cùng thời với Pele, hay Johan Cruyff, những người bẩm sinh đã sở hữu thể chất đáng kinh ngạc (tờ The New York Times từng đăng một bài dài năm 1972 phân tích những đặc điểm cơ thể “siêu nhân” của Pele), vậy thì công bằng nhất mà nói, đặt anh trên cả hai tiền bối có hợp lý không?

Anh và Ronaldo đã làm nên một cuộc chạy đua ngoạn mục bậc nhất trong lịch sử bóng đá thế giới xuyên qua hai thập niên, nhưng liệu có ai dám chắc chắn rằng người này tuyệt đối giỏi hơn người kia? Nên nhớ về số bàn thắng chính thức, Ronaldo đang dẫn đầu (906 bàn, nhiều nhất mọi thời đại, còn Messi là 846 bàn). 

Và như đã nói, trên con đường của Ronaldo, chúng ta hiếm khi thấy may mắn xuất hiện, giống như chặng đường của Messi. Ronaldo là con thứ tư trong một gia đình bần cùng, với người cha nghiện ngập, và tiến từng nấc đến sự vĩ đại mà có rất ít sự ngẫu nhiên trong đó: anh phải tranh đấu và giành giật lấy từng cơ hội, thay vì có “bà mụ” gánh hộ.

Các cuộc bình chọn luôn đưa ra một quả táo bất hoà, nhưng công chúng có thể từ chối tiếp nhận nó như một thông điệp nghiêm túc, nếu hiểu rằng mỗi cá nhân được chọn làm GOAT chỉ phản ánh được một phần trong bức tranh đa diện của con người.

Nếu thích Messi, bạn là người “nghiện” xem một cầu thủ chơi bóng với sự say mê thuần khiết và ma thuật của đôi chân. Nếu thần tượng Ronaldo, bạn muốn thấy một thứ gì đó “đời” hơn, và giàu tính chiến đấu hơn. Nếu yêu Maradona, bạn học cách chấp nhận rằng con người có cả những mảng tối, bên cạnh một thiên thần luôn có quỷ dữ đi kèm. 

Khi Messi nhận GOAT, các CĐV của Ronaldo, với tư cách là kình địch lớn nhất của tiền đạo người Argentina, có lẽ sẽ cảm thấy bất bình. Nhưng các cuộc bình chọn có những tiêu chí của nó, còn tâm hồn mỗi người có những tiêu chí riêng. Các cuộc bầu chọn sẽ không làm ảnh hưởng đến cảm xúc của bạn nữa, nếu bạn hiểu rõ tâm hồn mình, và như đã nói, ý thức rõ về sự mong manh của một GOAT: bất kỳ ai cũng có thể là con số 0 tròn trĩnh, kể cả… Lionel Messi, nếu số phận chệch đi một đường tơ nhỏ thôi.

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Video nổi bật+ Xem tất cả

Tin mới hơn