Ngay khi Man City lên kế hoạch đột kích thị trường chuyển nhượng vào tháng 1 tới nhằm tìm giải pháp hữu hiệu cho các vấn đề đang ngày càng gia tăng, thì một thực tế cay đắng hiện hữu rằng, họ đã có câu trả lời từ lâu, nhưng không dùng mà lại bán cho những CLB khác.
Man City hiện đã thua 9 trong số 12 trận gần nhất trên mọi đấu trường. Họ đang đứng ở vị trí thứ 7 tại Premier League, kém đội đầu bảng Liverpool 14 điểm, Man City sẽ phải làm khách của PSG tại Champions League vào tháng tới với khả năng bị loại rất cao.
Khi Guardiola cố gắng tìm ra con đường thoát khỏi chuỗi ngày tồi tệ nhất, Man City ngày càng giống một nhóm cầu thủ đã kiệt sức. Ilkay Gündogan (34 tuổi), Kevin De Bruyne (33), Kyle Walker (34), Bernardo Silva (30) và John Stones (30) đều già cỗi, trong khi những người khác đang vật lộn để tìm lại phong độ.
Và khi tiền đạo Rogers của Aston Villa ấn định thêm một thất bại khác của Man City bằng bàn thắng thứ hai trong chiến thắng 2-1 cho đội bóng của Unai Emery tại Villa Park vào thứ Bảy tuần trước, cầu thủ 22 tuổi này đã đưa ra lời nhắc nhở cay đắng về những gì Man City đã mất trong những năm gần đây.
Học viện đẳng cấp của họ, nơi có nhóm cầu thủ trẻ nhất và vượt trội hơn tất cả các đối thủ ở toàn châu Âu về khả năng đào tạo ra những cầu thủ hàng đầu, hiện đã bắt đầu chống lại CLB đúng vào thời điểm mà họ đáng lẽ phải tạo nền tảng cho một giai đoạn thành công đáng kinh ngạc mới.
Rogers, giống như tiền đạo Palmer, đã được phát hiện và mài giũa tài năng tại học viện của Man City khi còn là một cầu thủ trẻ. Tương tự là Olise (Bayern Munich), Brahim Diaz (Real Madrid), Pedro Porro (Tottenham), Liam Delap (Ipswich), Eric Garcia (Barca), Felix Nmecha (Dortmund) và các đồng đội của Palmer tại Chelsea là Jadon Sancho, Romeo Lavia và Tosin Adarabioyo.
Hậu vệ Taylor Harwood-Bellis và thủ môn James Trafford cũng đã nhanh chóng thăng tiến lên ĐT Anh sau khi rời Man City đến Southampton và Burnley. Những cầu thủ trẻ này đều ra đi trong thời gian Guardiola làm HLV vì không có đất phát triển.
- 21h30 ngày 29/12: Leicester vs Man City
Palmer, người đang trở thành một trong những cầu thủ hàng đầu của Premier League và là một tài năng đẳng cấp thế giới tại Chelsea. Màn đào tẩu của anh đã gây chú ý, với việc Guardiola đồng ý bán cầu thủ 21 tuổi khi đó với giá 40 triệu bảng vào tháng 8/2023 vì ông không thể cấp một suất đá chính thức.
Kể từ đó, HLV đã lập luận rằng ông đơn giản là không thể cho Palmer những gì anh muốn, bởi phải ưu tiên dùng Silva, Jack Grealish, Phil Foden và Jeremy Doku. Nhưng với 36 bàn và 21 pha kiến tạo trong 64 trận cho Chelsea, Palmer chứng minh rằng, Guardiola đã mắc một sai lầm lớn khi để mất anh.
Rogers ra đi cùng mùa hè với Palmer, chuyển đến Middlesbrough sau thời gian cho mượn tại West Brom, Lincoln, Bournemouth và Blackpool, nhưng trong vòng 6 tháng, anh đến Villa với mức phí 8 triệu bảng, rồi tăng lên 15 triệu bảng (Man City hưởng 25% phí). Rogers hiện là cầu thủ chính của Villa và ĐT Anh.
Cách đây 18 tháng, Guardiola đã bảo vệ quan điểm: “Chúng tôi vừa ăn ba nên dù Rogers có giỏi thì cũng phải ngồi đợi cơ hội vì còn trẻ. Chúng tôi có những cầu thủ để tạo ra 8 năm thành công nhất trong lịch sử bóng đá”.
Man City có thể đúng khi chỉ ra rằng học viện của họ là một thành công vô song trong 10 năm kể từ khi CLB chuyển đến Etihad Campus và đầu tư số tiền lớn vào dự án. Việc tự tạo ra tài năng là một phần trong kế hoạch do các chủ sở hữu Abu Dhabi vạch ra để đảm bảo rằng CLB sẽ tránh xa các bản hợp đồng bom tấn.
Theo Transfermarkt, Man City đã thu về 363 triệu bảng phí chuyển nhượng bằng cách bán đi các cầu thủ tự đào tạo kể từ năm 2014, gần bằng một nửa tổng thu nhập chuyển nhượng là 773 triệu bảng của họ. Tuy nhiên, lợi nhuận từ các cầu thủ học viện hiện đang bắt đầu giống như một nền kinh tế giả tạo.
Man City đã thu được tiền, nhưng một triển vọng thông minh hơn có thể thúc đẩy sự kiên nhẫn hơn với các cầu thủ trẻ và cho phép họ phát triển và tiến bước cuối cùng vào đội một. Nhưng họ quá giàu nên việc ký hợp đồng với một cầu thủ hàng đầu và đưa thẳng vào đội bóng là quá dễ dàng thay vì tạo đất diễn cho người trẻ.
CLB đã thiếu kiên nhẫn, hoặc thậm chí tệ hơn, không phát hiện ra tiềm năng mà những CLB khác nhanh chóng nhận thấy rõ. Họ khác với MU trong việc tạo ra lứa 1992 huyền thoại với những David Beckham, Paul Scholes, Nicky Butt và Gary và Phil Neville. Alex Ferguson và MU đã được đền đáp bằng cú ăn ba năm 1999.
Liverpool đã cho ra lò những thần đồng tuyệt vời trong kỷ nguyên Premier League, bao gồm Steve McManaman, Robbie Fowler, Michael Owen, Steven Gerrard và Trent Alexander-Arnold, những người đều được trao thời gian để khẳng định mình ở đội một. Bao năm qua, MU và Liverpool đều không xấu hổ vì cầu thủ trẻ thành công ở nơi khác. Họ giữ lại những cầu thủ trẻ xuất sắc nhất và biến họ thành những trụ cột.
Man City đã đi theo một con đường khác. Những cầu thủ trẻ đã trở thành nạn nhân của thành công của CLB, và tình cảm Guardiola dành cho những ngôi sao cũ đang bắt đầu phải trả giá đắt. Họ cần “thay máu”, cần luồng gió mới để hồi sinh đội bóng, nhưng nếu biết kiên nhẫn hơn với Palmer, Rogers, Lavia, Adarabioyo và Olise, thì giờ đây chuyện đó đã trở nên dễ dàng rồi.