Cầu thủ người Hà Lan không phải là tiền đạo đầu tiên đến Old Trafford với sự chào đón nồng nhiệt và kỳ vọng cực lớn, nhưng lại gây thất vọng trên sân cỏ. Khi Zirkzee bị la ó và bị thay ra ngay từ phút thứ 33 ở trận thua Newcastle 0-2 trên sân nhà Old Trafford, giới mộ điệu MU tự hỏi liệu họ có từng chứng kiến một màn trình diễn nào vô vọng hơn của một tiền đạo khoác chiếc áo đỏ này hay không.
Và trên thực tế Zirkzee không phải là tiền đạo tệ nhất mà MU đã mang về trong lịch sử. Trải qua bao năm tháng vinh quang, thăng trầm, đã có rất nhiều tiền đạo phải khuất phục trước sức nặng của kỳ vọng. Và, dưới đây là Top 10 chân sút tệ nhất ở Nhà hát của những giấc mơ.
Có vẻ hơi khắc nghiệt khi đưa Dublin vào danh sách này, vì anh đã gặp vận xui khủng khiếp trong thời gian ở MU. Sau khi không ký được hợp đồng với Alan Shearer, Alex Ferguson đã trả 1 triệu bảng cho Cambridge để có được Dublin. Anh đã nhanh chóng chiếm được cảm tình của người hâm mộ MU bằng cách ghi bàn thắng quyết định vào phút cuối trong trận đấu thứ 4 của anh cho CLB. Tuy nhiên, một tuần sau, Dublin bị gãy chân và phải nghỉ thi đấu 6 tháng.
Khi trở lại, vận may đã hoàn toàn rời xa Dublin: Eric Cantona đã đến để thay thế anh. Trong 2 năm ở MU (1992-1994), Dublin ghi vỏn vẹn 2 bàn sau 12 trận. Cần nhấn mạnh rằng, trước đó khán giả say mê giải Ngoại hạng Anh ai cũng biết đến cặp bài trùng khét tiếng Dublin – Paul Merson của Aston Villa năm 1999.
Được mua với giá 7 triệu bảng vào tháng 1/2002, cầu thủ người Uruguay ban đầu có vẻ không đủ trình độ khi không điền được tên mình lên bảng tỷ số cho đến giữa tháng 9 cùng năm. Tuy nhiên, Forlan đã có những khoảnh khắc lóe sáng, như lập cú đúp trong chiến thắng trước Liverpool tại Anfield vào tháng 12/2002. Đó cũng là những ngày MU giành chiến thắng trong tất cả các trận đấu vào tháng 12.
Vào thời điểm chuyển đến Villarreal vào mùa Hè 2004 sau hơn 2 năm rưỡi gắn bó, Forlan đã ghi được 17 bàn thắng trong 98 trận cho MU (10 bàn/63 trận tại Ngoại hạng Anh). Đó là một con số quá khiêm tốn so với kỳ vọng.
Dưới thời HLV Ron Atkinson, MU đã có khởi đầu tuyệt vời trong mùa giải 1985/86, khi giành chiến thắng trong 10 vòng đấu đầu tiên. Tuy nhiên, mục tiêu vô địch đã suy yếu vào trước Giáng sinh, và Davenport được đưa về từ Nottingham Forest để khôi phục lại động lực cho mùa giải.
Song rất đáng tiếc, phải mất 10 trận Davenport mới ghi bàn thắng đầu tiên, và MU chỉ cán đích ở vị trí thứ tư Ngoại hạng Anh chung cuộc. HLV Atkinson mất việc, trong khi tiền đạo người Anh ở lại 2 năm, ghi được 22 bàn/92 trận.
Cầu thủ người Hà Lan đã làm được điều mà nhiều người trong danh sách này không làm được, đó là ghi bàn trong trận ra mắt MU. Tuy nhiên, kể từ đó, Zirkzee đã vấp ngã và trở nên lóng ngóng, kéo theo sự tự tin của anh cũng ngày càng mai một.
Việc Zirkzee rời sân chỉ sau 33 phút thi đấu với chỉ 3 đường chuyền thành công trong thất bại 0-2 của MU trước Newcastle vừa qua cho thấy, thời gian của anh tại Quỷ đỏ thành Manchester sẽ sớm kết thúc. Zirkzee khó lật ngược được tình thế khi HLV Amorim vẫn ngồi ghế nóng tại MU.
Sự gắn bó của cựu tiền đạo Watford với MU rất ngắn ngủi và không suôn sẻ. Đến theo dạng cho mượn từ đội bóng Trung Quốc Shanghai Shenhua vào tháng 1/2020, đúng đại dịch Covid-19, Ighalo chỉ ra sân vỏn vẹn 19 lần, ghi 5 bàn trên mọi đấu trường sau 18 tháng gắn bó.
Tuy nhiên, Ighalo đã ghi một bàn thắng tuyệt đẹp trong trận đấu với LASK tại Europa League, trước khi bóng đá phải dừng lại vì đại dịch Covid-19. Sau đó, giới mộ điệu không bao giờ được nhìn thấy Ighalo khoác chiếc áo đỏ của MU nữa.
Trong nỗ lực tìm kiếm vinh quang, HLV Frank O’Farrell đã ký hợp đồng với Ted MacDougall vào mùa hè năm 1972 từ Bournemouth, nơi cầu thủ người Scotland đã ghi được 103 bàn trong 146 trận. MacDougall đã ghi bàn trong trận ra mắt, hứa hẹn bùng nổ mãnh liệt.
Nhưng MacDougall hóa ra không phải là “viên đạn” thần kỳ mà O’Farrell hy vọng. Vị HLV này đã sớm bị sa thải và người thay thế ông là Tommy Docherty cho rằng MacDougall đơn giản là không đủ giỏi để chơi cho MU. Ông đã sớm rời khỏi đội chủ sân Old Trafford sau khi ghi được 5 bàn/18 lần ra sân.
Được mua về Hè 1980, nhưng Birtles không ghi được bàn nào trong 25 trận đấu tại giải vô địch Anh mùa đầu tiên khi đến sân Old Trafford. Phải đến trận đấu thứ 4 ở mùa kế tiếp, cựu tiền đạo Nottingham Forest mới có pha lập công đầu tiên cho MU.
Câu chuyện về Birtles vẫn để lại giai thoại tại MU. Bất cứ khi nào tổ chức họp báo, câu hỏi đầu tiên mà họ nhận được đều là câu đùa trứ danh: “Bitles đã ghi bàn chưa?”.
Sự xuất hiện của cầu thủ người Colombia tại Old Trafford là đặc trưng của một giai đoạn mà CLB đã chi những khoản tiền lớn để ký hợp đồng với những cầu thủ đã quá hạn thanh lý. Ở thời kỳ đỉnh cao, Falcao hẳn đã là sự bổ sung tuyệt vời cho đội hình của MU. Nhưng anh đã đến muộn… 5 năm.
Sa sút tại Monaco, Falcao bị đẩy sang MU theo dạng cho mượn vào ngày 1/9/2014, nhưng liên tục bị HLV Quỷ đỏ lúc đó là Louis van Gaal chỉ trích vì hoàn toàn không đủ thể lực. Hưởng lương 265.000 bảng mỗi tuần, nhưng Falcao chỉ ghi 4 bàn/29 trận cho MU.
Không đủ trình chơi cho… Burnley nhưng được Erik ten Hag cho là đủ tốt cho MU, Weghorst là biểu tượng cho hệ thống tuyển dụng thối nát của CLB. Chậm chạp, lêu nghêu, đỡ bước một tệ hại đến mức trông Weghorst chẳng khác nào một gã hề khổng lồ trên sân. Tuy cao tới 1m97, nhưng khả năng không chiến của Weghorst là bằng 0.
Weghorst đã có 17 lần ra sân tại Ngoại hạng Anh, và không ghi được bàn thắng nào trong thời gian khoác áo MU theo dạng cho mượn từ tháng 1/2023 đến tháng 9/2023.
Đến giờ, người ta vẫn luôn cho rằng có hai “gã” Alexis Sanchez khác nhau tồn tại trong bóng đá. Một người đã tung hoành ngang dọc cùng Barca, Arsenal, và một gã khác xuất hiện ở MU vào tháng 1/2018. Cầu thủ người Chile đã lao dốc không phanh khi đến sân Old Trafford.
Sự điềm tĩnh và bản năng sát thủ hoàn toàn biến mất kể từ khi Sanchez khoác áo Quỷ đỏ. Anh chỉ ghi 3 bàn/32 trận trước khi sang Inter trong tiếng thở phào nhẹ nhõm “thoát khỏi cục nợ” của tất cả mọi người tại MU.